Một hôm, một ông nhà quí tộc giàu có mở một buổi biểu diễn tại nhà hát của mình và cho mọi người vào xem miễn phí. Ông treo một tấm bảng thông báo rằng sẽ thưởng lớn cho ai mang đến một trò vui trong dịp này.
Trong đám đông, có rất nhiều người đến xem để mong giành được giải thưởng. Trong số đó, có một anh hề nổi tiếng vì những trò hài hước của mình. Anh ta nói rằng mình có một trò rất đặc biệt chưa bao giờ được trình diễn trước đây.
Câu nói này khiến mọi người háo hức, và nhà hát đông kín chỗ. Anh hề bước ra sân khấu một mình, không có dụng cụ hay người nào hỗ trợ, và khán giả háo hức chờ đợi. Anh ta cúi gập người xuống và bắt chước tiếng lợn con kêu ủn ỉn thật là dễ thương, khiến khán giả nghĩ rằng anh ta đang giấu một con lợn trong áo khoác và yêu cầu anh ta đưa nó ra. Khi anh hề cởi áo khoác ra, chẳng có gì cả. Khán giả vỗ tay khen ngợi anh ta vì sự sáng tạo này.
Một anh nông dân trong đám đông, đứng xem từ đầu đến cuối, lên tiếng: “Thật không thể tin được, tôi có thể làm được trò này hay hơn anh ta!” Ngay lập tức, anh ta tuyên bố sẽ làm như vậy vào ngày hôm sau và chắc chắn sẽ làm hay hơn anh hề.
Ngày hôm sau, khán giả lại đến đông hơn, nhưng họ vẫn nghĩ anh hề làm tốt hơn, nên thay vì xem anh nông dân biểu diễn, họ bắt đầu trêu chọc anh.
Cả hai người đều lên sân khấu. Anh hề tiếp tục bắt chước tiếng lợn và lại nhận được sự vỗ tay tán thưởng. Tiếp theo, anh nông dân bước ra và giả vờ đang giấu một con lợn trong áo, nhưng thật ra anh ta thật sự có một con lợn và làm cho nó kêu. Tuy vậy, khán giả lại la lên rằng anh hề làm giỏi hơn nhiều và yêu cầu anh nông dân rời đi.
Anh nông dân liền mở áo khoác ra, để mọi người thấy con lợn thật sự đang ở trong đó và nói: “Xem đây, các bạn đã đánh giá sai rồi, tôi sẽ cho các bạn thấy ai mới là người tài hơn.”
Câu chuyện này cho thấy rằng, đôi khi, sự thiên vị còn tệ hơn cả sự thiếu hiểu biết.
Bài viết được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau và đã qua chỉnh sửa chính tả, biên tập lại để đảm bảo nội dung rõ ràng, dễ hiểu hơn.