Ngày xưa, có hai anh em mồ côi cha mẹ. Người anh thì tham lam, còn người em hiền lành, chăm chỉ. Khi chia tài sản, người anh lấy hết mọi thứ, chỉ để lại cho em một cây khế nhỏ trong vườn.
Một ngày nọ, có một con quạ bay đến và ăn khế. Vì khế là nguồn sống duy nhất của mình, người em buồn bã nói:
– Quạ ơi, đừng ăn hết khế của tôi!
Quạ liền đáp:
– Ăn một quả khế, trả một cục vàng. May túi ba gang, mang đi mà đựng!
Nghe vậy, người em may một chiếc túi nhỏ ba gang. Hôm sau, quạ đến chở người em ra đảo vàng. Người em chỉ lấy đúng số vàng vừa đủ để sống rồi trở về. Từ đó, anh có cuộc sống ấm no, hạnh phúc.
Khi biết chuyện, người anh tham lam đòi đổi lấy cây khế của em. Anh ta chờ quạ đến ăn khế rồi cũng đòi quạ chở ra đảo vàng. Nhưng vì muốn lấy thật nhiều vàng, người anh may một chiếc túi to hơn.
Trên đường trở về, vì túi quá nặng, quạ bay không nổi. Đến giữa biển, quạ mệt quá liền hất người anh cùng túi vàng xuống nước. Thế là, vì lòng tham, người anh chẳng còn gì cả.
Từ đó, người em sống hạnh phúc với cuộc sống giản dị, còn câu chuyện về "Cây khế" trở thành bài học quý giá cho mọi người.
Bài viết được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau và đã qua chỉnh sửa chính tả, biên tập lại để đảm bảo nội dung rõ ràng, dễ hiểu hơn.
Đây là truyện dân gian Việt Nam, nội dung đã được biên tập lại để phù hợp với người đọc.