Anh nọ được dịp nói khoác:
– Tôi đã thấy nhiều điều lạ, nhưng lạ nhất là một chiếc thuyền, dài không thể nào đo đếm được. Có người lúc mới hai mươi tuổi đứng ở đằng mũi, bắt đầu đi ra đằng lái. Khi đến giữa cột buồm, người ấy đã già, râu tóc bạc phơ. Cứ thế, người ấy tiếp tục đi, đến chết vẫn chưa tới đích.
Trong làng cũng có một anh nổi tiếng với những lời khoác lác. Nghe vậy, anh ta liền kể ngay một câu chuyện:
– Như thế nào mà lại có thể gọi là lạ! Tôi đi vào rừng và thấy một cây cao khủng khiếp. Một con chim đậu trên cành cây ấy, đánh rơi một hạt đa. Hạt đa rơi xuống, gặp mưa, gặp bụi rồi nảy mầm, đâm rễ thành cây đa. Cây đa lớn lên, sinh hoa, kết quả. Hạt đa lại rơi vãi, đâm chồi nảy lộc thành nhiều cây đa con. Cây đa con lớn lên, sinh hoa kết quả, lại nảy sinh nhiều cây đa cháu. Cứ thế mãi cho đến khi hạt đa rơi xuống đất thì đã trải qua bảy đời.
Anh đi xa về, nghe thế liền gân cổ lên cãi:
– Làm gì có cây cao như vậy! Không ai tin nổi đâu.
Anh kia cười ranh mãnh:
– Nếu không có cây cao như thế, thì lấy đâu ra gỗ mà đóng chiếc thuyền của anh?
Kết luận:
Câu chuyện "Nói khoác gặp nhau" phản ánh một cách dí dỏm và sâu sắc về tính cách người dân trong việc thêu dệt những câu chuyện hoang đường, và sự đối đáp hài hước giữa các nhân vật trong truyền thống dân gian.
Bài viết được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau và đã qua chỉnh sửa chính tả, biên tập lại để đảm bảo nội dung rõ ràng, dễ hiểu hơn.