Ngày xưa, có một cô gái rất đẹp tên là Cào Cào. Cô thích ăn diện nhưng vì nhà nghèo nên không có điều kiện để thỏa ý muốn.
Một hôm, nhà vua bị mất công chúa và sai quân lính đi tìm khắp nơi. Khi đó, Cào Cào đang kiếm củi bên gốc cây sấu lớn ven đường. Tốp lính đầu tiên đi qua và hỏi:
- Cô ơi, cô có thấy ai cắp công chúa qua đây không?
Cào Cào nhìn thấy toán lính mặc nhiều quần áo đẹp màu hồng mỏng như lụa, thích quá liền nói:
- Cho tôi một chiếc áo, tôi đang rét lắm.
Tốp lính cho Cào Cào một chiếc áo và tiếp tục đi theo hướng cô chỉ.
Một lúc sau, tốp lính thứ hai mặc toàn màu xanh lá đi qua. Họ cũng dừng lại và hỏi:
- Cô ơi, cô có thấy ai cắp công chúa qua đây không?
Cào Cào nghĩ: tốp trước cho ta áo hồng, tốp này có áo xanh, ta xin một cái nữa mặc cho đẹp. Cô liền nói:
- Tôi đang rét lắm, các ông cho tôi một cái áo thì tôi chỉ lối cho mà đi.
Tốp lính cho Cào Cào cái áo xanh đẹp nhất và đi theo hướng cô chỉ.
Được hai chiếc áo, Cào Cào vui quá, cô mặc vào và ngắm mình không chán mắt. Cô thầm nghĩ hôm nay về nhà ai cũng phải khen ta đẹp.
Khi Cào Cào đang ngắm vuốt, tốp lính thứ ba mặc toàn quần áo trắng trong như nước suối đi qua và hỏi:
- Cô ơi, cô có thấy ai cắp công chúa chạy đường này không?
Cào Cào lại đòi một chiếc áo rồi mới chỉ đường cho tốp lính đi qua.
Thế là Cào Cào có ba chiếc áo: một hồng, một xanh, một trắng. Cái nào cũng mỏng, bay đẹp lắm.
Cô mặc cả ba áo vào, nhảy nhót tung tăng. Bỗng nhiên, trên trời có tiếng sét nổ dữ dội, làm một cành cây sấu gãy rơi xuống đầu Cào Cào. Cô bị bẹp đầu rồi chết, hóa ra thành con cào cào, suốt ngày chỉ tung tăng bay nhảy với bộ áo ba màu.
Bài viết được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau và đã qua chỉnh sửa chính tả, biên tập lại để đảm bảo nội dung rõ ràng, dễ hiểu hơn.
Đây là truyện dân gian Việt Nam, nội dung đã được biên tập lại để phù hợp với người đọc.