Ngày đăng: 28/09/2024

- 193 lượt xem

- 3 phút đọc

Chơi Chọi Gà

Trạng Quỳnh và trận chọi gà độc nhất vô nhị


Ở kinh thành, bọn hoạn quan và quan thị trong phủ chúa rất ghét Trạng Quỳnh. Chúng tìm đủ cách để hại Quỳnh, nhưng đối đáp văn chương thì chẳng thể đấu lại. Nghĩ mãi, chúng quyết định thách Quỳnh… chọi gà!


Bọn quan thị nuôi toàn gà nòi thiện chiến, có con đã nhiều lần thắng giải, danh tiếng lẫy lừng khắp kinh thành. Ban đầu, Quỳnh từ chối, nhưng bị nài nỉ mãi, cuối cùng chậc lưỡi:


– Ừ thì chọi!


Bên kia mừng rỡ, vội về tẩm bổ cho gà, nào là nhân sâm, nào là thuốc bổ, chuẩn bị kỹ càng. Chúng còn mời cả chúa đến xem trận đấu.


Trận chọi gà náo nhiệt


Sáng hôm sau, sân nhà Trạng chật kín người. Không chỉ có chúa và quan lại, mà dân chúng kinh thành cũng kéo đến xem, chen chúc chật như nêm.


Tiếng trống hiệu vang lên, hai con gà được thả vào sới.


Gà của bọn quan thị trông cực kỳ dũng mãnh: thân hình chắc nịch, da đỏ au, đôi mắt rực lửa như hòn than, mỏ quặp sắc bén. Nó vừa đặt chân xuống, bụi cát đã bay mịt mù.


Còn gà của Trạng? Ai nấy đều bật cười! Nó trông chẳng khác nào một con gà sống thiến, vừa ẻo lả, vừa thiếu khí thế. Nhưng biết đâu đấy, "tẩm ngẩm tầm ngầm mà đánh chết voi"?


Kết cục bất ngờ


Hai con gà lao vào giao chiến. Gà của Trạng nhảy chồm lên mổ đối thủ trước, khiến đám đông hò reo thích thú. Nhưng ngay lập tức, con gà chiến bên kia tung cú đá cực mạnh! Chỉ trong chớp mắt, cựa sắc đã xé toạc ức con gà của Trạng. Kẻ bại trận ngã lăn ra giãy giụa…


Trên chòi cao, chúa cười khoái trá. Dân chúng thất vọng bỏ về, còn bọn quan thị thì hò reo đắc thắng. Một tên bước đến trước mặt Quỳnh, giọng khiêu khích:


– Nghe nói gà của Trạng từng thắng cả gà xứ Tàu? Hóa ra toàn lời đồn hão!


Quỳnh thở dài làm bộ buồn bã:


– Vâng, các ông nói phải. Trước kia gà của tôi cũng cứng cựa lắm. Nhưng từ khi bị thiến, nó mới đâm ra đổ đốn thế này!


Bọn quan thị sững sờ, chúa đỏ bừng mặt. Hóa ra Quỳnh đem gà thiến ra đấu với gà chiến! Biết mình bị chơi xỏ, cả đám xấu hổ nháy nhau rút lui.


Nhưng Quỳnh vẫn chưa buông tha. Ôm con gà chết trên tay, Quỳnh vừa chạy theo vừa khóc lóc bi ai:


– Khốn khổ thân mày, gà ơi! Tao đã bảo rồi, mày bị thiến thì đừng bon chen nữa! Thế mà mày cứ đòi chọi, để rồi chết nhục nhã thế này! Hu… hu… phí cơm, phí thóc của tao!


Tiếng khóc ai oán của Quỳnh vang xa, thấu tận cung cấm. Bọn quan thị dù đã đóng chặt cửa vẫn nghe rõ mồn một. Câu chửi mỉa mai của Quỳnh khiến chúng ê chề, tức đến nổ đom đóm mắt nhưng không làm gì được!


Bài viết được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau và đã qua chỉnh sửa chính tả, biên tập lại để đảm bảo nội dung rõ ràng, dễ hiểu hơn.


Đây là truyện dân gian Việt Nam, nội dung đã được biên tập lại để phù hợp với người đọc.

Chơi Chọi Gà

Lịch hôm nay

Th 2
Th 3
Th 4
Th 5
Th 6
Th 7
CN

Xem gần đây

Mọi người thấy nội dung này thế nào?

HayBình thườngTệ

Truyện cùng chủ đề

Truyện cổ tích Sự tích hội chùa Hương

Sự tích hội chùa Hương

Từ xưa cho đến nay du khách trẩy hội Chùa Hương đã biết đến một quần thể hang động mang đậm màu sắc tín ngưỡng dân gian

8 tháng trước

158 lượt xem

Truyện cổ tích Thừa giấy vẽ voi

Thừa giấy vẽ voi

Trong lần thi hội Cống, Quỳnh không có ý định để lấy Trạng Nguyên, nên Quỳnh nhận lời. Lúc vào trường thi, Quỳnh làm bài rất nhanh, xong sớm trước nhiều thí sinh khác.

8 tháng trước

208 lượt xem

Truyện cổ tích Người đàn bà tiết liệt

Người đàn bà tiết liệt

Ngày xưa ở vùng Bắc Ninh là đất nổi tiếng có nhiều con gái đẹp, có một cô gái làng Cách bi, về làm vợ ông cử nhân Nguyên Hanh, giữ chức tri huyện Thủy Đường, người ta vẫn thường gọi là bà huyện Thủy đường. Lấy chồng sinh được một con trai vừa được 7 tháng thì chồng mất. Bà huyện đang còn trẻ đẹp, nhưng nhất quyết ở vậy thờ chồng nuôi con.

9 tháng trước

212 lượt xem