Thuở nhỏ là học trò nhà nghèo, Quỳnh phải tìm kế sinh nhai bằng cách ra đền Sòng xin cấy rẻ trên ruộng của Bà Chúa Liễu. Người dân vốn rất kính sợ Bà Chúa vì sự linh thiêng của ngài, nên chẳng ai dám làm trái lề.
Lần đầu xin cây, Quỳnh khấn vái rồi hỏi Bà Chúa xem muôn thu hoạch, Bà lấy gốc hay lấy ngọn. Xin quẻ âm dương, Bà trả lời: "Lấy ngọn!". Biết được ý Bà, Quỳnh liền trồng khoai lang. Khi đến vụ, Quỳnh thu hoạch tất cả củ, còn dây khoai thì mang đến đền dâng trả cho Bà.
Lần thứ hai, Quỳnh lại xin cấy và hỏi như lần trước. Bà Chúa lần này quết định lấy gốc, còn ngọn thì cho Quỳnh. Biết được điều đó, Quỳnh trồng lúa. Đến mùa gặt, Quỳnh thu hoạch hết lúa, còn gốc rạ thì đem đến nộp lại cho Bà.
Bị Quỳnh lừa hai lần, Bà Chúa tức giận lắm nhưng không lối nào tránh được vì chính mình đã hứa. Lần thứ ba, Quỳnh lại xin cấy thêm. Bà Chúa cao giọng: "Lần này, ta lấy cả gốc lẫn ngọn, chỉ để lại khúc giữa cho ngươi!". Quỳnh lấy lòng kêu ca: "Thế thì còn gì cho con nửa!".
Thấy Bà nhất quyết, Quỳnh liền trồng ngô. Khi đến mùa, Quỳnh thu hoạch tất cả bắp ngô, còn gốc và ngọn cây thì mang đến nộp trả cho Bà.
Bị Quỳnh lừa tới ba lần, Bà Chúa nổi giận, quyết định đòi lại ruộng. Tuy nhiên, trong ba vụ mùa đó, Quỳnh đã thu về không ít lợi lãi, gây dựng được khá nhiều tài sản.
Bài viết được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau và đã qua chỉnh sửa chính tả, biên tập lại để đảm bảo nội dung rõ ràng, dễ hiểu hơn.
Đây là truyện dân gian Việt Nam, nội dung đã được biên tập lại để phù hợp với người đọc.